Cooking story

Thịt ủn ỉn cuốn lá lốt và mùa mưa của ký ức Tháng 9 08 2014

Không hiểu sao mỗi lần nghe mùi xào nấu lá lốt từ nhà hàng xóm, tôi luôn nhớ tới những ngày 4, 5 tuổi ở quê. Hồi đó bố tôi công tác ở thị xã khác, chỉ ngày cuối tuần ông mới về nhà cùng gia đình. Mấy mẹ con tôi ở trong một khu đất rất đẹp: quanh nhà trồng bưởi và khoai lang, trước cửa là một con suối, rồi đến đường nhựa. Xéo bên kia đường là ngôi trường làng mẹ tôi dạy học. Tôi, 5 tuổi, thường trèo lên cây bưởi có chạc chìa ra dòng suối và ngồi đợi nghe tiếng trống tan trường là ngóng dáng mẹ về.

Căn nhà đó trong ký ức tôi đẹp hơn tranh thủy mặc như thế. Đến năm tôi học lớp 2, nhà tôi chuyển lên thị xã cùng bố. Cho đến bây giờ tôi vẫn tiếc nuối ngôi nhà ở quê mỗi lần đi qua, dù nó đã bị những hiện đại xóa gần hết dấu vết xưa…

Hồi đó vào những ngày mưa, khi bố tôi về thường hay đi đặt ống bắt lươn ở suối và ruộng. Kì lạ thay, thứ tôi sợ nhất trên đời là rắn, nhưng tôi lại có thể ngồi xem bố tuốt lươn, làm thịt và xào lá lốt.

Mùi lá lốt cứ giữ những ký ức của tôi về mùa mưa, về khoảnh sân ngồi xem bố làm lươn, và món lươn xào lá lốt như vậy...

>>>

Tố Tố - Rolyn Food